bệ hạ nhận mệnh đi
Tề Nhan: "Ngươi lại đến Cam Tuyền cung một chuyến, nếu bệ hạ đã về thì mời nàng tới dùng bữa cùng ta, ta chờ." Cung tì lĩnh mệnh rời đi, sau đó trở về bẩm báo: "Bệ hạ vẫn chưa hồi cung." Tề Nhan cau mày, nhìn đồng hồ cát trong góc.
Editor: Mia TreeThể loại: Đam mỹ, trọng sinh, xuyên thư, đế vương thụ, NP nhất thụ đa công, HESố chương: 1 tiết tử – 88 chương chính văn – 9 phiên ngoạiCouple chính: Hạ Chí x Chu Huyên, Phượng Huyền, Thuần Vu Gia, Tạ NhânAnh thụ là cửu ngủ trí tôn đứng trên vạn người, tự nhận mình thông minh tài giỏi, quyết
Thẩm Hạ Lan dứt khoát không quan tâm anh nữa. Đau chết anh đi! Nhưng khoé mắt Thẩm Hạ Lan lại vẫn thi thoảng nhìn về Diệp Ân Tuấn, Diệp Ân Tuấn gọt vỏ xong thì dùng dao cắt thành từng miếng nhỏ, lúc này mới đưa đĩa cho Thẩm Hạ Lan. Tay anh lúc này đã đỏ ứng một mảng.
Hành động của Thất điện hạ mặc dù làm cho người ta nhất thời không thể tiếp nhận, nhưng đã khiến cho dáng vẻ kiêu ngạo bệ vệ của Đông Nguyệt một phen bị tổn hại, cũng làm cho Đông Nguyệt quốc thấy được uy nghiêm của hoàng thất Yển quốc ta là không thể vũ
Thôi Tập Nhận nói: “Hài nhi cho rằng tân thành huyện công bọn họ vì kẻ hèn mấy cái tá điền liền nháo đến bệ hạ nơi đó đi, nhất định làm bệ hạ phi thường không thoải mái, bởi vậy bệ hạ khẳng định là thiên hướng Hàn Nghệ.
Bệ Hạ, Nhận Mệnh Đi! Anh thụ cửu ngủ trí tôn đứng trên vạn người, tự nhận mình thông minh tài giỏi, quyết đoán dứt khoát, khí phách ngút trời, hào quang tỏa sáng nếu được ông trời thương xót cho cơ hội trọng sinh lần nữa trẫm nhất định sẽ hoành thành bá nghiệp
lokatvema1986. Cùng đọc truyện Bệ Hạ, Nhận Mệnh Đi! của tác giả Ngũ Sắc Long Chương tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại Mia TreeThể loại Đam mỹ, trọng sinh, xuyên thư, đế vương thụ, NP nhất thụ đa công, HESố chương 1 tiết tử – 88 chương chính văn – 9 phiên ngoạiCouple chính Hạ Chí x Chu Huyên, Phượng Huyền, Thuần Vu Gia, Tạ NhânAnh thụ là cửu ngủ trí tôn đứng trên vạn người, tự nhận mình thông minh tài giỏi, quyết đoán dứt khoát, khí phách ngút trời, hào quang tỏa sáng nếu được ông trời thương xót cho cơ hội trọng sinh lần nữa trẫm nhất định sẽ hoành thành bá nghiệp, nhất thống thiên nhiên lại có một điều lạ vô cùng khi mà hoàng hậu, ái phi, thị nữ, hoàng tẩu, hồng nhan tri kỷ,….. của trẫm đều đi đâu cả rồi???Hoàng thượng, ta đây là một cái đồng nhân đam mỹ, ngươi chấp nhận số mệnh đi!
Tác giả Ngũ Sắc Long Chương Editor Mia Tree Thể loại Đam mỹ, trọng sinh, xuyên thư, đế vương thụ, NP nhất thụ đa công, HE Tình trạng edit hoàn Couple chính Hạ Chí x Chu Huyên, Phượng Huyền, Thuần Vu Gia, Tạ Nhân Lưu ý 1. Truyện được edit chỉnh sửa, chặt chém từ bản qt vì sở thích cá nhân, không đảm bảo chính xác 100%, đề nghị không mang ra khỏi đây! 2. Không chuyển ver dưới bất kỳ hình thức nào!! 3. Truyện có nhiều cảnh H 18+ và được miêu tả chi tiết, cẩn thận đối với các bé dưới 18, phụ nữ có thai và người già trên 80, nếu có bị phun máu té xỉu giữa đường editor hoàn toàn không chịu trách nhiệm!!! 4. Nếu đọc mà thích truyện thì hãy like để ủng hộ editor nha!!!! Wattpad miatree0402 Văn án Trẫm anh minh cơ trí, sát phạt quyết đoán, khí phách hiển lộ, nếu có sống lại một lần nữa cũng nhất định là chưởng khống thiên hạ, đạt thành bá nghiệp. Nhưng mà hoàng hậu, ái phi, thị nữ, hoàng tẩu, hồng nhan tri kỷ,….. của trẫm đều đi đâu cả rồi ??? Hoàng thượng, ta đây là một cái đồng nhân đam mỹ, ngươi chấp nhận số mệnh đi! Mục lục Tiết tử Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Bạn thích công’ nào nhất? Phiên ngoại 1 Phiên ngoại 2 – Hậu cung chân loạn truyện 001 002 003 004 005 006 007 —— TOÀN VĂN HOÀN —— Ngày bắt đầu 16/07/2018 Ngày kết thúc 09/11/2018
Nâng cấp nội dungTên truyện Hành Trình Đế Vương Trọng Sinh [Đam Mỹ]Tác giả Ngũ Sắc Long ChươngBiên tập viên Mia TreeThể loại Đam mỹ, trọng sinh, xuyên thư, đế vương thụ, NP nhất thụ đa công, HETrạng thái biên tập đã hoàn thànhCặp đôi chính Hạ Chí x Chu Huyên, Huyền, Thuần Vu Gia, Tạ NhânTóm tắtNếu được sống lại, nam đế Hạ Chí đã quyết định trở thành người cai trị thiên hạ và đạt được một tương lai vinh quang. Nhưng khi anh trọng sinh, tất cả người phụ nữ yêu quý của anh đã biến mất. Hoàng hậu, ái phi, thị nữ, hồng nhan tri kỷ, tất cả đã rời khỏi anh. Vậy nhân dịp này, khi anh xuyên vào một cuốn đồng nhân đam mỹ, anh sẽ làm gì để thực hiện ước mơ của mình?Lời người biên tậpTrong truyện, nhân vật chính của chúng ta, một đế vương thụ, trở thành nhân vật của một bộ ngôn tình. Sau đó, một người đọc theo dõi câu chuyện và để ý đến những gợi ý về tình cảm giữa nhân vật nam, cũng như hoàng đế. Như vậy, đế vương thụ xuyên vào một bộ đồng nhân đam mỹ với một loạt những nam nhân đẹp trai, trải qua những thăng trầm trong cuộc sống. Tất cả đều được miêu tả đầy đủ và cẩn thận, đảm bảo độc giả trưởng thành sẽ thích thú. Cảnh báo Truyện có rất nhiều đoạn hơi H, vì vậy mong độc giả cẩn trọng nếu bạn chưa đủ Hạ Nhận Mệnh Đi [đm]Nâng cấp nội dungTên truyện Hành Trình Đế Vương Trọng Sinh [Đam Mỹ]Tác giả Ngũ Sắc Long ChươngBiên tập viên Mia TreeThể loại Đam mỹ, trọng sinh, xuyên thư, đế vương thụ, NP nhất thụ đa công, HETrạng thái biên tập đã hoàn thànhCặp đôi chính Hạ Chí x Chu Huyên,... Phượng Huyền, Thuần Vu Gia, Tạ NhânTóm tắtNếu được sống lại, nam đế Hạ Chí đã quyết định trở thành người cai trị thiên hạ và đạt được một tương lai vinh quang. Nhưng khi anh trọng sinh, tất cả người phụ nữ yêu quý của anh đã biến mất. Hoàng hậu, ái phi, thị nữ, hồng nhan tri kỷ, tất cả đã rời khỏi anh. Vậy nhân dịp này, khi anh xuyên vào một cuốn đồng nhân đam mỹ, anh sẽ làm gì để thực hiện ước mơ của mình?Lời người biên tậpTrong truyện, nhân vật chính của chúng ta, một đế vương thụ, trở thành nhân vật của một bộ ngôn tình. Sau đó, một người đọc theo dõi câu chuyện và để ý đến những gợi ý về tình cảm giữa nhân vật nam, cũng như hoàng đế. Như vậy, đế vương thụ xuyên vào một bộ đồng nhân đam mỹ với một loạt những nam nhân đẹp trai, trải qua những thăng trầm trong cuộc sống. Tất cả đều được miêu tả đầy đủ và cẩn thận, đảm bảo độc giả trưởng thành sẽ thích thú. Cảnh báo Truyện có rất nhiều đoạn hơi H, vì vậy mong độc giả cẩn trọng nếu bạn chưa đủ tuổi. Danh sách chương1 Lưu Ý2 Văn Án - Tiết Tử3 Chương 14 Chương 25 Chương 36 Chương 47 Chương 58 Chương 69 Chương 710 Chương 811 Chương 912 Chương 1013 Chương 1114 Chương 1215 Chương 1316 Chương 1417 Chương 1518 Chương 1619 Chương 1720 Chương 1821 Chương 1922 Chương 2023 Chương 2124 Chương 2225 Chương 2326 Chương 2427 Chương 2528 Chương 2629 Chương 2730 Chương 2831 Chương 2932 Chương 30Truyện đánh dấuNhấn để xem...Truyện đang đọcNhấn để xem...Gợi ý truyện
Sáng sớm ngày hôm sau là buổi đại thượng triều. Tuyên đế hiện giờ vẫn là Lâm Xuyên vương, vốn nên đến chờ ngoài cửa Tuyên Chính điện trước tiên. Nhưng qua một đêm điên đảo, khoan nói Thành đế luyến tiếc cho hắn rời đi, chính hắn cũng thật sự không ngồi dậy vậy lúc thượng triều, hắn là ngồi ngự liễn của Thành đế mà vào, hơn nữa vị trí trên điện cũng từ hàng vương tôn đại thần, trực tiếp dời tới ngay dưới Thành đế. Sau khi khen ngợi một hồi, Thành đế liền cho thái giám đọc chiếu chỉ, Lâm Xuyên vương Hạ Chí cần cù công chính, thân phận tôn quý, lập làm thái tử, sau này nên vì quốc gia mà góp thần mặc dù đều đã biết trước tin này, nhưng buổi thượng triều hôm nay, chính mắt thấy Tuyên đế được xác lập địa vị cao như thế, thật làm cho bọn họ kinh ngạc một phen. Chỉ có một mình Tuyên đế lại không hề cảm giác gì, chỉ thản nhiên ngồi đó, nhìn ngai vàng chính mình từng ngồi qua vạn người mà dưới một người có cái gì hay ho, trở thành chủ nhân của thiên hạ này mới là mục tiêu của hắn. Đời này, hắn muốn ngồi vào vị trí kia sớm đại thượng triều diễn ra lâu hơn mọi khi, Tuyên đế đứng một hồi, trên đầu liền toát ra một tầng mồ hôi, dưới chân cũng thấy có chút không xong, vạt dưới y phục có chút run run, như đứng ở nơi có gió đế cũng nhìn ra tình trạng của hắn không tốt, thấp giọng phân phó Lý Đức lấy một chiếc ghế cho hắn ngồi, lại dâng lên một ly trà sâm giúp hắn giải lao. Đãi ngộ như vậy trước giờ chưa từng có, chúng thần lại muốn lấy lòng Thành đế, liên tiếp thổi phồng huynh đệ tình thâm, là điển hình của thiên cổ minh quân. Những lời này quả thực oanh tạc đến Tuyên đế chết đế ngồi phía trên mỉm cười nhận tán dương của bá quan văn võ, Tuyên đế ngồi phía dưới tức giận đến cả người phát run, ly trà sâm hơn phân nửa bị làm đổ đến trên mặt hắn còn chưa chính thức trải qua đại lễ sắc phong, không thể lấy cớ ở lại bên cạnh, Thành đế cũng không thể công khai giữ hắn ngày ngày trong cung, đến buổi tối sau cung yến liền để hắn về vương khi về phủ, việc đầu tiên quan trọng nhất vẫn là tắm rửa. Trong lúc tắm, Tuyên đế nhìn đến dấu vết đỏ đỏ tím tím trên người, nghĩ tới bộ dáng kia của chính mình, trong lòng càng phiền muộn, hung hăng đập một phát lên mặt nước, làm cho mặt nước dao động, sóng nước văng tung tóe, tầm mắt cũng sớm bị hơi nước làm cho mơ ngoài tiểu thái giám nghe động tĩnh của hắn không đúng, đứng ở cửa thấp giọng hỏi hắn muốn hay không cho người tiến vào hầu đế đem người mắng không cho vào, chính mình tự chà rửa một hồi, xong liền để cả người ướt đẫm mà bước ra ngoài, không thèm lau khô tóc, cầm lấy gương tự soi đến trên da trên quả nhiên có một hàng dấu vết yêu dã, kéo dài đến tận sau gáy, nơi không nhìn tới được. Hắn lại đem gương đặt ở bên gáy, ngoái đầu lại mà nhìn xem phía sau. Còn chưa kịp nhìn rõ ràng chính mình, trong gương đã hiện ra một bóng người đứng ngay bên cửa phải là thích khách đó chứ? Tuyên đế trong lòng vừa nghĩ đến, liền nhanh chóng đem gương bảo vệ trước ngực, quay đầu nhìn về phía cửa sổ, nhưng người đã không thấy đâu. Ngay thời khắc hắn quay đầu, người nọ đã vô thanh vô tức đi đến trước mặt nhìn trong gương không rõ diện mạo, nay khoảng cách gần như vậy liền nhìn thấy rõ ràng, một gương mặt quen thuộc bên trong lại lộ ra chút xa lạ, chính là Chu không phải thích khách……. nhưng cũng chẳng tốt đẹp gì! Hắn cả người không có lấy mảnh vải, thân mình đầy dấu vết xấu hổ đều lộ ra bên ngoài. Hơn nữa Chu Huyên làm thế nào mà vào được đến đây, thị vệ bên ngoài đều chết hết cả rồi sao? Dù cho không ngăn được người tiến vào, thì cũng phải cản y ở trong phòng khách, chờ hắn đổi quần áo đàng hoàng rồi mới bước ra gặp người chứ!Tuyên đế vội vàng mặc vào nội y, che đi dấu vết không muốn người thấy. Chu Huyên gắt gao đứng ở chỗ đó không nhúc nhích, hai mắt chăm chăm dán vào vùng da thịt bị lộ ra ngoài của Tuyên đế, âm tình bất định nhìn đủ loại dấu vết ái muội ẩn hiện sau lớp nội y mỏng đến khi Tuyên đế phục hồi tinh thần, quát bảo y đi ra ngoài, y mới bước lên một bước, giữ chặt tay áo Tuyên đế, hạ giọng nói “Vương gia, hôm nay lúc thượng triều ta nhìn thấy sắc mặt ngươi tái nhợt, thân hình không xong… Ngày ấy ngươi tới gặp riêng ta, chính là vì chuyện thế này phải không? Đáng tiếc ta lại ngu dốt đến tận bây giờ……”Tuyên đế bị y nhìn ra sự việc, xấu hổ trong lòng, dùng lực phẩy tay áo một cái, lùi lại vài bước, đụng mạnh vào thùng nước tắm. Thị vệ bên ngoài nghe động hỏi hắn xảy ra chuyện gì, trong đầu hắn vẫn còn vài tia lý trí, mở miệng nói “Các ngươi đều lui ra xa, đem viện môn bảo vệ cho tốt. Ta ở nơi này mặc kệ xảy ra chuyện gì, cũng không cho phép có người bước vào!”Dặn dò thị vệ xong, lại xoay người đi đến bên cạnh bình phong, lấy xuống quần áo mặc lên người. Cũng không thèm để ý mặc có đúng không, lung tung thắt đai lưng thành một nùi, đối với Chu Huyên cười lạnh nói “Ngươi đều thấy cả rồi đó, ta nay…… chính là địa vị như vậy, nếu ngươi thấy ta không có tư cách đăng cơ xưng đế, ta cũng không cưỡng cầu ngươi, dù sao ta……”Nếu Chu Huyên hiện tại khinh thường hắn, muốn cùng hắn mỗi người một ngả… Tuyên đế lại nghĩ tới năm đó tự tay mình đưa y lên đoạn đầu đài, vậy thì nếu kiếp này y cùng hắn đạo bất đồng, cũng chỉ có thể là do báo Huyên đưa tay đè lại miệng hắn, cắn răng oán hận nói “Ngươi cùng y đều do tiên hoàng sinh ra, y chẳng lẽ không quan tâm đến luân thường đạo đức, không sợ người trong thiên hạ thóa mạ hay sao!”Tuyên đế cúi đầu không đáp, đem y hung hăng đẩy ra ngoài, quay đầu hướng vào sau bình phong mà đi. Chu Huyên tùy tay cầm lấy khăn tắm đi theo phía sau, vài bước liền đuổi kịp Tuyên đế, đem tóc của hắn kéo ra khỏi quần áo, cầm khăn thay hắn lau đế khoanh tay đứng ở trong phòng, thân hình thẳng tắp, đầu lại hơi cúi xuống. Chu Huyên đứng quá gần hắn, chỉ cách vài phân liền có thể dán đến sau lưng, ánh đèn đem thân ảnh của hai người chiếu đến trên mặt đất, vô tình chồng lên nhau tạo thành một tác của Chu Huyên dần dần chậm lại, tinh thần tựa hồ bị cái bóng đen kia chặt chẽ hút lấy, dán mắt nhìn hồi lâu. Tuyên đế tâm tư cũng thoáng bình tĩnh trở lại, như trước cúi đầu hỏi “Ngươi hôm nay sao lại đến phủ của ta, có bị người khác nhìn thấy không?”Chu Huyên giật mình hoàn hồn, liên tục lắc đầu nói “Ta lúc ở trên triều thấy ngươi thần sắc không được tốt, sợ ngươi bị ám hại, cho nên sau khi hồi phủ liền đến thăm ngươi. Ta là tự mình đi, lúc đến phủ ngươi cũng là trèo tường mà vào, vẫn chưa kinh động bất luận kẻ nào, ngươi cứ yên tâm.”Y nói hai ba câu, thấy không khí giảm bớt căng thẳng, liền ấn Tuyên đế ngồi xuống, cầm lấy lược trên bàn thay hắn chải tóc, đem một đầu tóc dài đến trong lòng bàn tay, muốn thay hắn buộc lên. Một mặt thay hắn chải chuốt, mặt kia lại nói đến chuyện đâu đâu “Ngươi không nên tự mình làm mấy thứ này, thời điểm không tốt liền kêu bọn thái giám đến…… vẫn là để ta thay ngươi sửa sang lại mặt mày tóc tai……”Tuyên đế đem chiếc gương bạc viền hoa văn tinh xảo ấn ngã xuống trên bàn, đem hai tay che lại khuôn mặt, thấp giọng hỏi “A Huyên, ngươi quả thật không ghét bỏ ta sao?”Chu Huyên tay run lên, một đầu tóc dài liền theo bàn tay y trượt xuống, như thác nước xỏa tung trên lưng Tuyên đế. Bóng hình lạnh lẽo cô độc trước mắt khiến cho đáy lòng Chu Huyên cũng sinh đau khổ. Hắn nhẹ nhàng than một tiếng “Lâm Xuyên”, lại đem một đầu tóc dài kia buộc lên, dùng dây buộc tóc nghiêm chỉnh buộc sau khi được buộc gọn gàng liền làm lộ ra da thịt trắng trẻo, trên đó điểm đầy những dấu vết tím đỏ, như lạc mai trong tuyết, khiến người khác phải kinh hãi rùng mình. Chu Huyên rốt cuộc không thể nhẫn nhịn, ngón tay khẽ run, một đường từ trên tóc Tuyên đế rơi xuống, gắt gao nắm lấy vạt áo, hô hấp như bị đình chỉ, không thốt nên đế thấy y đã buộc xong tóc, liền chỉ vào một bên ghế nói “A Huyên nếu còn muốn theo ta, thì liền ngồi xuống, chúng ta cùng thương lượng đại kế, nếu không muốn liền đi đi.”Chu Huyên theo tay hắn chỉ mà ngồi xuống, vừa ngước mắt nhìn, liền thấy quần áo phía trước của Tuyên đế lộn xộn một mảng, mím môi, cuối cùng không chịu nổi nói “Quần áo của ngươi còn không có mặc tốt, để ta thay ngươi sửa sang lại một chút.”Tuyên đế giờ mới để ý, lúc nãy vội vàng quần áo đều mặc không đúng quy tắc, liền muốn tự mình tháo ra đai lưng chỉnh sửa lại. Đai lưng và quần áo cùng quấn vào một chỗ rối tinh rối mù, khiến hắn càng khẩn trương tháo lại càng lộn Huyên không chịu nỗi đứng dậy đi tới bên cạnh hắn, linh hoạt tháo ra một nút thắt, hai ba cái liền cởi ra được đai lưng, nhìn Tuyên đế nói “Ngươi không thông thạo việc này, vẫn là để ta giúp ngươi đi.”Cũng không chờ Tuyên đế đồng ý, y liền đem vạt áo còn lại chỉnh sửa, bàn tay trong lúc vô tình cách lớp quần áo cọ vào đầu nhũ bị sưng lên của Tuyên đế. Tuyên đế nhất thời không kịp phòng bị, đau đến cúi đầu rên rỉ ra tiếng, đẩy ra tay của y, chính mình chỉnh lại vạt áo, đưa lưng về phía y nói “Ta tự mình làm, ngươi…… nói chính sự trước đi.”Chu Huyên làm sao còn muốn nói đến chính sự, Tuyên đế chính là chính sự của y. Y hít sâu một hơi, khàn khàn hỏi “Lâm Xuyên, Thành đế phong ngươi làm thái tử, muốn ngươi vào ở tại Cảnh Phúc điện, cũng là vì thế này ?”Sắc mặt Tuyên đế lại thay đổi vài phần, lạnh lùng hỏi “Chu Huyên, ngươi xem thường ta sao? Cho rằng ta bị người ngủ qua, liền giống như đàn bà, đầu óc chỉ toàn nghĩ về chuyện đó?”“Không, ta như thế nào lại……” Chu Huyên đột nhiên đứng lên, ôm chặt lấy hắn từ phía sau đế thân thể còn chưa được nghỉ ngơi hồi phục, bị Chu Huyên gắt gao ôm lấy như vậy, cơ hồ liền muốn xụi lơ trong cái ôm ấp ấy. Chu Huyên cảm thấy cả người hắn run lên từng đợt, nhiệt độ cợ thể tỏa ra xuyên qua lớp quần áo truyền tới trên người mình. Không khỏi càng mạnh mẽ ôm lấy, vùi đầu vào mái tóc của hắn, nhẹ nhàng ngửi lấy hương thơm quẩn quanh trên người y đoan chính chạm đến ngực của Tuyên đế, cảm thấy da thịt mềm mại mịn màng, phía dưới ẩn hiện một chút cơ bắp, khiến người ôm không đành lòng buông tay. Tuyên đế tại trong lòng y cúi đầu thở hổn hển, hoàn toàn vô lực đem lưng tựa vào trên người đôi tay trầm ổn mà hữu lực vươn ra cầm chặt lấy hai cổ tay đế phảng phất đã mệt mỏi cùng cực, lại phảng phất bị hấp dẫn bởi hơi thở của tình dục, dựa vào trên người y hồi lâu, cuối cùng mở miệng nói ra lời tự đáy lòng “Chu Huyên, ngươi cùng với tên hôn quân kia cũng giống nhau sao? Nếu đúng là như vậy, ta hà tất tìm tới ngươi? Ít nhất y hiện nay là chủ của thiên hạ, làm luyến sủng của y, ta còn có thể có được vài phần chỗ tốt.”Một câu nói của Tuyên đế khiến Chu Huyên như bị sét đánh, tâm cũng lạnh xuống, buông ra hai cánh tay đang ôm ấp. Y nhìn Tuyên đế cả người khẽ run, cầm quần áo phủ lên một lớp lại một lớp, ẩn ẩn thấy được thân thể trước mặt gầy gò đi nhiều so với trước kia, càng có thêm chỗ động lòng người mà trước nay y chưa bao giờ nghĩ nhịn không được vươn tay nắm chặt một góc áo của Tuyên đế, tại sau lưng Tuyên đế thấp giọng nói “Ngươi dọn vào Cảnh Phúc điện trước, ta nhất định vì ngươi giết hôn quân. Chỉ là Lâm Xuyên, lời hứa hẹn lúc trước của ngươi có còn tính không?”Hứa hẹn? Tuyên đế ngừng tay, suy tư một hồi. Hắn đối với Chu Huyên hứa qua cái gì a? Đúng rồi, chắc là chỉ cần y không tạo phản, mình liền không từ bỏ y. Vì thế Tuyên đế xoay người lại, đối diện với Chu Huyên nói “Thiên tử không nói đùa, chỉ cần A Huyên giúp ta giành được ngôi vị, ta tất nhiên sẽ không vi phạm lời thề, nếu không sẽ bị quỷ thần……”Chu Huyên che lại miệng hắn, khóe môi hơi nhếch lên “Không cần thề, chỉ cần trong lòng chúng ta đều hiểu là được. Ta vì ngươi tạo phản, ngươi phải cùng ta…… vĩnh không phân phụ.*”[*vĩnh viễn không phân ly và cô phụ nhau.]
bệ hạ nhận mệnh đi